Tự nhắc mình

Nếu một mai thấy cha già mẹ yếu,
Hãy thương yêu và thấu hiểu song thân.
Những lúc ăn mẹ hay thường vung vãi,
Hay tự cha không mặc được áo quần.

Hãy nhẫn nại nhớ lại thời thơ ấu.
Mẹ đã chăm lo tã, áo, bế bồng.
Bón cho con từng miếng ăn hớp sữa,
Cho con nằm trong nệm ấm chăn bông.

Cũng có lúc con thường hay trách móc,
Chuyện nhỏ thôi mà mẹ nói trăm lần.
Xưa kia bên nôi, giờ con sắp ngủ,
Chuyện thần tiên mẹ kể mãi không ngưng.

Có những lúc cha già không muốn tắm.
Đừng giận cha và la mắng nặng lời.
Ngày còn nhỏ con vẫn thường sợ nước,
Từng van xin: "đừng bắt tắm, mẹ ơi".

Những lúc cha không quen xài máy móc,
Lại la cha những hướng dẫn ban đầu.
Cha đã dạy cho con trăm nghìn thứ,
Có khi nào cha trách móc con đâu?

Một ngày nọ khi mẹ cha lú lẫn,
Khiến cho con mất hứng thú chuyện trò.
Nếu không phải là niềm vui đối thoại,
Xin đến gần và hãy lắng nghe cha.

Có những lúc mẹ không buồn cầm đũa,
Đừng ép thêm... già có lúc biếng ăn.
Con cần biết lúc nào cha thấy đói,
Lúc nào cha thấy mệt, muốn đi nằm.

Khi già yếu phải nương nhờ gậy chống,
Xin nhờ con đỡ cha lấy một tay.
Hãy nhớ lại ngày con đi chập chững,
Mẹ dìu con đi những bước đầu ngày.

Một ngày kia cha mẹ già chán sống,
Thì con ơi đừng giận dữ làm gì.
Rồi mai này đến phiên, con sẽ hiểu,
Ở tuổi này sống nữa để làm chi....

Dù mẹ cha cũng có khi lầm lỗi,
Nhưng suốt đời chỉ làm tốt cho con.
Muốn cho con trở nên người xứng đáng,
Thì giờ đây con cũng chớ nên buồn.

Con tức giận có khi còn xấu hổ,
Vì mẹ cha giờ ăn đậu ở nhờ.
Xin hãy hiểu và mong con nhớ lại,
Những ngày xưa khi còn tuổi ấu thơ.

Hãy giúp mẹ những bước dài mệt mỏi
Để người vui đi hết chặng đường dài.
Với tình yêu và cuộc đời phẩm giá
Vẫn yêu con như biển rộng sông dài.
- Nguồn: Từ một người bạn -
Cảm ơn bạn đã ghé thăm Chia Sẻ Chân Thành!

Bạn sẽ có được một backlink dofollow ngay sau khi đăng comment. Nếu bạn có bất kỳ ý kiến với bài viết này, hãy bình luận ngay nhé. Bạn vui lòng đăng những nhận xét lịch sự và gõ tiếng Việt có dấu.